Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 -达咩达咩-
Trên người Tống Minh Chỉ có loại lãnh  hương rất đặc biệt, Đông Lăng không phân biệt được nó là mùi nước hoa từ hãng  nào hay là mùi hương từ cái gì, vừa thanh đạm lại lạnh lẽo.

Đôi môi mỏng kia tiến lại gần, nàng mở to mắt, trong não ra sức nghĩ cách phản kháng, nàng muốn mau chóng thoát ra, nhưng lại không nhích chân ra được, hơn nữa lời thoại chưa kịp nói ra trong miệng cũng không có biện pháp tiếp tục nói ra.

Trong lúc Đông Lăng nhịn không được muốn lui về sau, đôi môi mỏng kia cũng theo động tác của chủ nhân mà rời đi, đôi mắt đen cười như không cười nhìn nàng.

Cô là đang trêu chọc nàng.

Mấy chữ này nhảy ra trong đầu Đông Lăng, làm Đông Lăng thở phào một hơi đồng thời cũng muốn cái xã hội này bị hủy, muốn suốt đêm chạy khỏi cái thành phố này bắt đầu một cuộc sống mới.

【Tiến độ cốt truyện: 0.3% 】

Trong đầu vang lên âm thanh cứu vớt nàng khỏi sự xấu hổ, nàng vô cùng nhanh chóng thu lại đôi tay đang chống trên tường, động tác nhanh nhẹn hướng Tống MInh Chỉ cúi người 45 độ, trong miệng mang theo tiếng xin lỗi.

"Thật xin lỗi đã mạo phạm, ngại quá, vì thua cá cược với bạn nên mới phải mạo hiểm làm nhiệm vụ này, xin lỗi."

Đông Lăng liên tục nói xin lỗi, nàng không có bệnh tâm thần hay là biến thái quấy rồi tình dục gì hết, nàng chỉ là bị ép cứu vớt thế giới này thôi.

"Không sao."

Tống Minh Chỉ đứng thẳng người, nhẹ nhàng phủi góc áo mới vừa bị đè lên vách tường.

Đông Lăng cười với cô, thưởng thức âm thanh của Tống Minh Chỉ, vừa rồi câu đầu tiên nàng không nghe rõ, lần này đã rõ hơn nhiều.

Âm thanh của cô không phải trong trẻo lạnh lùng, ngược lại có chút trầm thấp mê người, tựa như rượu ủ tinh khiết thơm nồng,  khiến người ta cảm giác giống như cao quý nội liễm.

Đông Lăng không có dừng lại tại chỗ, vội rời khỏi chỗ đã khiến mình lúng túng trên hành lang này, hai mắt mờ mịt đi vào thang máy.

.

Cởi áo khoác trắng bên ngoài ra, thay áo bác sĩ ra khỏi cửa, thấy bạn thân đang chờ , dáng vẻ có vẻ vui, tò mò nhìn theo phía ánh mắt cô đang nhìn, nhưng lại không phát hiện cái gì.

"Nhìn cái gì vậy?"

"Được một tiểu cô nương để ý." Tống Minh Chỉ thu hồi tầm mắt, thu lại vài phần ý cười trên mặt,  đi về phía trước , "Đi thôi, bên kia đã đồng ý ký giấy  chuyển nhượng cổ phần rồi."

Vương Bất Ly vui mừng ra mặt, hướng Tống Minh Chỉ nói lời cảm ơn, đuổi theo bước chân cô. 

.

Bên kia, Đông Lăng đang đi tới phòng bệnh của Văn Hàn, ngồi ở trên ghế vẻ mặt oán hận sâu xa mà nhìn khuôn mặt đang hôn mê của Văn Hàn.

"Tôi, bởi vì thích cậu ta, mà điên cuồng ghen ghét nữ chủ? Tiểu thuyết này ai viết vậy?!"

Đông Lăng chỉ chỉ chính mình, lại chỉ chỉ Văn Hàn, biểu tình tràn đầy sự không thể tưởng tượng.

Cốt truyện này chấn động cả nhà nàng một trăm năm.

Chuyện nàng sinh hoạt ở một quyển sách liền đủ thái quá rồi, kết quả cốt truyện này còn kỳ cục hơn.

Đông Lăng nàng, tuy rằng không tính là công chúa gì đó, nhưng cũng là được trong nhà nuông chiều mà lớn lên, sẽ đáng giá vì nam nhân của người khác mà muốn sống muốn chết?

Đông Lăng đem Văn Hàn nhìn quanh một lượt, cũng không cảm thấy người này có chỗ nào mê người, như thế nào có thể làm nàng thần hồn điên đảo đến nỗi muốn chết muốn sống cuối cùng còn phạm tội a.

Nàng thừa nhận vị thanh mai trúc mã này xác thực không tồi, là nam nhân chất lượng tốt, nhưng cũng sẽ không tới nỗi làm nàng hóa điên vì cậu ta nha.

021: 【  Dựa theo cốt truyện bình thường thì chỉ có đúng chứ không  sai! Cô chỉ là hiện tại không thích cậu ta mà thôi, tương lai bởi vì nam nữ chủ ở bên nhau, nam chủ không còn theo cô nữa, cho nên cô mới ghen ghét, muốn cướp đi nam chủ! 】

Đông Lăng ở trong đầu giơ ngón giữa, lười phải phản bác việc mà nàng cảm thấy sẽ không bao giờ phát sinh, bắt đầu tổng kết lại các dữ kiện từ cốt truyện mà hệ thống cho nàng.

Cái cốt truyện này chính là một cái dàn ý lớn của tiểu thuyết, cho nên Đông Lăng không cần tốn bao nhiêu thời gian liền đọc xong mặt trước, mặt sau lại không cách nào đọc được.

Nàng nhớ rõ khoảng thời gian chính mình hoàn toàn bị cuốn vào quyển truyện, là có thể nhìn thấy, chỉ là lướt qua quá nhanh nàng không nhớ nổi, chỉ nhớ chính mình có ác ý đả thương người khác sau đó liền có kết cục thê thảm.

Đông Lăng: 【 Hệ thống, phía sau như thế nào toàn là màu đen vậy 】

021: 【 Bởi vì tuyến thời gian vẫn chưa phát triển đến, nơi này hẳn là những việc nên xảy ra sau 2 tháng, nếu cô là nam chủ liền có thể mở khóa toàn bộ, nhưng mà cô chỉ là người tạm thời, tôi lại không có quyền hạn kia. 】

021 lại nói tiếp liền hận không thể đấm ngực dậm chân tại chỗ, nam chủ như thế nào lại rớt mạng chứ, đây là chuyện mà hệ thống như nó chưa bao giờ gặp qua.

Đông Lăng nhìn Văn Hàn đang hôn mê, hỏi: 【 Cậu ta vì cái gì lại rớt mạng, chuyện gì đã xảy ra, người phải làm nhiệm vụ là Văn Hàn mà tôi biết sao? Cậu rốt cuộc là hệ thống gì vậy? 】

Đông Lăng lúc nhàm chán cũng hay xem một vài quyển truyện, đây cũng là nguyên nhân nàng liền có thể nhanh chóng bình tĩnh lại, cho nên mới có những câu hỏi vừa nãy.

Bởi vì nàng có xem qua một ít tiểu thuyết xuyênh nhanh, những linh hồn làm nhiệm vụ đều không phải chính chủ, Văn Hàn tốt xấu gì cũng là thanh mai trúc mã của nàng, nàng muốn đem tất cả tình huống đều biết rõ ràng.

021 đáng thương thở dài: 【 Nha đầu, vấn đề của cô thật sự rất nhiều đó. 】

Đông Lăng biểu tình đờ đẫn: 【 Cậu cũng thật sự nhiều dầu mỡ đó. 】

021: 【 Bởi vì chúng ta hiện tại đều là người hợp tác trên cùng một thuyền mà, tôi cũng liền không gạt cô, tôi là hệ thống hỗ trợ cốt truyện số hiệu 21, tận sức giữ gìn các tiểu thế giới yên ổn, cùng kiểm tra đo lường các thế giới có nguy cơ cao bị sụp đổ. 】

【 Các tiểu thuyết được xây dựng với các ý nghĩa chính khác nhau , nền tảng của mỗi thế giới cũng khác nhau, đây là một quyển tiểu thuyết ngôn tình, cho nên nền tảng là tình yêu, nhưng  sự xuất hiện của nam nữ chủ ở thế giới này bị thay đổi, có 80% khả năng sẽ không thể ở bên nhau, có nguy cơ cao bị sụp đổ, cho nên tôi đi tới nơi này, trói định nam chủ, hy vọng có thể cứu được cốt truyện. 】

【 Lúc vừa mới trói định thành công, số liệu bị nhiễu, ý thức nam chủ cũng liền đăng xuất theo số liệu luôn, mà tôi lại không có biện pháp liên hệ cùng tổng bộ, chỉ có thể ở trong thân xác của nam chủ ngủ đông để duy trì năng lượng, nhưng là qua hai tháng, vẫn là trạng thái như cũ này, cốt truyện không hề có chút tiến triển nào, nền tảng thế giới muốn sụp đổ. 】

021 mặt ủ mày ê mà thở dài: 【 bởi vì không cách nào liên hệ lên với tổng bộ, tôi cũng không dám tự tiện vứt bỏ cái tiểu thế giới này, mà nếu sụp đổ tôi còn không thể quay về nói với tổng bộ, khả năng cũng là bị diệt theo. 】

Đông Lăng nghe giải thích xong mặt chấn động: 【 cho nên ý của cậu là tôi phải thay thế nam chủ đi đến kết truyện? Tôi đây là phải thay cậu ta yêu đương rồi kết hôn? nói cho tôi biết đi! 】

Đông Lăng cảm thấy chính mình hẳn là không phải cong đi, nhưng mà ngẫm lại gương mặt kia của Tống Minh Chỉ, bỗng nhiên lại cảm thấy nàng giống như cũng không quá thẳng.

021 lại tương đối lạc quan mà nói: 【 Hẳn là sẽ không lâu như vậy, nói không chừng tổng bộ đã chú ý tới việc tôi mất liên lạc, có lẽ đang sửa chữa thông đạo chăng, tổng bộ của chúng tôi chính là siêu mạnh! 】

Sau đó nó  đổi lời: 【 Dù sao đều như vậy, nha đầu, cô muốn chạy trốn cũng trốn không thoát, dứt khoát cùng nhau nằm yên đi. 】

Đông Lăng nghĩ đây còn không phải là chơi xấu sao, vật nhỏ này thế mà lại là thứ hai mặt.

Đông Lăng cũng  không phải người có tâm tư đi một bước tính ba bước, dù sao mọi việc đều đã như vậy, nàng cũng không mong thế giới sụp đổ, liền nói nơi này lại là một quyển sách, nhưng mà đối với nàng người đã sinh hoạt ở chỗ này mà nói, nơi này chính là thế giới thật.

Nàng nhìn Văn Hàn trên giường, cảm thấy cậu ta là quỷ xui xẻo.

"Cậu xem, không yêu đương tốt liền biến thành như vậy, mau nhanh chóng tỉnh lại đi."

Đông Lăng thở dài, cái kịch bản nam chủ nàng một phút đều không muốn lấy.

Đông Lăng rót cho mình ly nước để uống, nhớ lại cốt truyện.

Đây là một quyển tiểu thuyết ngôn tình hào môn giới giải trí, nam nữ chủ quen biết vào một đêm mưa, nữ chủ lúc ấy tâm trạng không tốt, mà vào lúc nam chủ cho cô ở nhờ qua đêm thì nghe được cuộc  trò chuyện của nữ chủ qua điện thoại, biết được nữ chủ là người mới xuất đạo, vốn dĩ có một nhân vật muốn diễn, nhưng là bị người khác dùng thủ đoạn đoạt đi.

Nam chủ lúc ấy cũng không để ý, sau lại bởi vì một chút sự việc mà cùng nữ chủ gặp lại, nữ chủ lại chậm chạp không thể xuất hiện ở trên màn ảnh, tựa hồ sự nghiệp có chút khó khăn, nam chủ liền có một quyết định, hỏi nữ chủ muốn hay không cùng hắn ký một cái hợp động kinh doanh, hắn sẽ làm nữ chủ nổi tiếng.

Nữ chủ vốn định cự tuyệt nhưng là nam chủ bá đạo tổng tài liền phải đáp ứng, vừa nãy lời thoại mà Đông Lăng kỳ thật là từ kịch bản của nữ chủ, thời điểm nam chủ đang cùng nàng đối diễn.

Đến nỗi mặt sau, tất cả đều bị bôi đen.

Đông Lăng nghi hoặc hỏi 021: 【 Này còn không phải chỉ là một lời thoại trong kịch bản thôi sao, vì cái gì còn có thể thêm tiến triển cho cốt truyện ? 】

021 khinh thường nói: 【 Vừa nhìn là biết cô chưa từng yêu đương đi, đây thật sự chỉ là  đối diễn bình thường sao? Nơi này có thúc đẩy tiến triển tình cảm của nam nữ chủ a. 】

Đông Lăng nắm chặt nắm đấm, giải thích thì giải thích, công kích người khác làm gì!

Bất quá nàng lại nghi hoặc, Tống Minh Chỉ nếu thật sự là người mới vô danh trong giới giải trí, như thế nào có thể mua một cái túi giá 120 vạn?

Nàng như vậy nghĩ, tự nhiên cũng liền ở trong đầu hỏi ra tới.

021 trầm mặc trong chốc lát, ngữ khí thì thào nói: 【 Quyền hạn không có, tôi cũng không xem được tới cốt truyện kế tiếp, có thể là có nguyên nhân khác, tóm lại cô có thể hoàn toàn tin tưởng tôi! Cốt truyện mặt sau thì không chắc chắn, nhưng ít nhất thân phận ở nơi này sẽ không sai! 】

Đông Lăng do dự trong chốc lát, cũng bỏ xuống nghi ngờ trong lòng.

021 vì xua tan sự xấu hổ, hắng giọng nói tiếp: 【 Ký chủ, chuyện kế tiếp tôi muốn nói rất quan trọng, cô phải nhớ rõ. 】

【 Trong tiến độ cốt truyện có một việc rất quan trọng, cũng chính là  bắt đầu, đó là cái hợp đồng kinh doanh kia, cô phải nhanh một chút lấy cái này ký kết với nữ chủ, tiến độ cốt truyện có thể gia tăng 20%, hơn nữa tiến độ cốt truyện cũng không phải cố định, mà sẽ bị tiêu hao hoặc bị giảm đi, cái này phải tính toán khi làm, không thể lơ là, phải liên tục hoàn thành nhiệm vụ. 】

021 ngữ khí nghiêm túc đứng đắn, ý của nó Đông Lăng cũng nghe hiểu,  đơn giản chính là nếu không liên tục làm nhiệm vụ, toàn thế giới cùng nhau ngỏm củ tỏi

Chính là làm thế nào cùng Tống Minh Chỉ ký cái hợp đồng kinh doanh kia, nàng cũng không thể đột nhiên chạy đến trước mặt người đẹp nói ' tôi thấy cô không tồi muốn làm cô nổi tiếng ', dù sao cũng cần phải có cơ hội nào đó.

021 thực mau liền đưa nội dung của cái hợp đồng kinh doanh kia cho Đông Lăng xem, để Đông Lăng đem cái này đi đóng dấu.

Đông Lăng sau khi đọc xong, nhìn mặt Văn Hàn, trong lòng chấn động.

Gia hỏa này thật biết chơi a, đây là hợp đồng kinh doanh sao, này rõ ràng là niềm vui bá đạo muốn bao dưỡng người ta hợp đồng thì có!

Tài nguyên toàn bộ đều cho, tiền lời lúc sau thì chia hai với tám, Văn Hàn hai nữ chủ tám, trừ việc không được yêu đương không được tung tin bát quái ra bên ngoài thì không có hạn chế gì hết.

Đông Lăng thổn thức trong chốc lát lại đột nhiên nghĩ tới một vấn đề lớn.

【021! Tôi không có tiền ! 】

Nàng đến một cái túi 120 vạn đều mua không nổi! Nàng như thế nào làm kim chủ a!

Nàng không xứng làm cái hợp đồng này!

Một người một thống lâm vào trầm mặc, lẫn nhau mặt ủ mày chau.

Đông Lăng ở trong phòng bệnh của Văn Hàn tròng trọc một hồi, phiền muộn nhìn hắn nói: "Cậu  kịch bản đều cho tớ, vì cái gì cũng không cho tớ kế thừa tài sản của cậu luôn."

Văn Hàn không thể trả lời nàng, bởi vì cậu ta chỉ là một người thực vật.

Không có cách giải quyết, Đông Lăng định lát sau lại nghĩ tiếp, nàng nhìn thoáng qua thời gian, 8 giờ tối nàng đã đáp ứng đi cùng Trần Thương Thương tới tiệc của Đổng Nặc rồi, nàng cũng không phải người thích lỡ hẹn, cũng nên về nhà chuẩn bị một chút.

Sau khi rời phòng bệnh, Đông Lăng bỗng nhiên lại nghĩ đến một việc, hỏi hệ thống: 【 Về sau hẳn là không có lời thoại nào kỳ quái như này đi? 】

021 trả lời: 【 Có đó, cô muốn bóp cằm cô ấy nói, nha đầu, thật muốn hung hăng làm em. 】

Đông Lăng tưởng tượng cảnh mình nói những lời đó với Tống Minh Chỉ, da đầu tê dại.

Nàng run rẩy hỏi: 【 Thật hả? 】

021 ngữ khí khinh phiêu mà đáp: 【 ương nhiên là giả, chỉ đùa một chút cho bầu không khí sinh động lên thôi, nha đầu, không nên tưởng thiệt. 】

............ A a a a a! Đây là cái hệ thống đáng ghét gì vậy a!

Cứu mạng! Nàng chỉ là một cái ác độc nữ xứng mà thôi, vì cái gì phải hi sinh nhiều như vậy! 

Tác giả có lời muốn nói:

Tiểu Lăng: Sinh hoạt mệt mỏi quá,  không có cái gì gọi là【 tang thương 】

Yên tâm, Văn Hàn sẽ chỉ ở lúc các nàng yêu đương tỉnh lại, đến lúc đó cốt truyện đã ổn định, không cần hắn làm nhiệm vụ, sẽ không chia tay.

Tiểu  về sau hồi tưởng lại ngày hôm nay đã tín nhiệm 021, chỉ nghĩ đem nó bóp chết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro